Cái danh hiệu hoa khôi học đường đâu phải do em tự thêu dệt lên. Đó là do mọi người thán phục trước nhan sắc mê người của em. Nên mới chủ động gọi em là cái tên ấy. Lại còn ngây thơ và trong trắng nữa, nên nhiều chàng trai ước ao có được em lắm. Chỉ có điều ta, những cậu bạn ấy chậm chân rồi. Chậm chân hơn người con trai đang sống chung nhà với em. Đó là anh họ, cũng là mối tình đầu ngọt ngào nhất. Anh đã chiếm mất cả trái tim và thân thể em mà mọi người chẳng hay biết chút nào. Giây phút này, em đang ngồi lên trên cơ thể anh ấy. Tận hưởng sự sung sướng đê mê…